Khi tôi nhìn lại chặng đường dài lắm chông gai,những khó khăn làm tôi gục ngã. Đôi khi tôi lại thầm ước được 1 lần được lên chuyến tàu trở về thuở học trò khờ khạo,quậy phá không phải lo âu suy nghĩ về ngày mai .Những ngày tôi cùng bạn bè vui đầu sau khi kết thúc kì thi cuối kì đầy ''vất vả'' hay cùng quây lại thành vòng tròn nói nốt những điều bấy lâu chưa kịp nói trước khi phải rời xa nhau để tiến vào chặng đường mới. Nó đã qua rồi còn đâu ! Đã một năm trôi qua rồi ,sau kì thi đứa thì vào trường chuyên trưởng điểm đứa thì lại vào trường tư .Nhưng vẫn hay nhắn tin hỏi thăm nhau đôi lời ,đôi lúc tôi nghĩ mình quyết định vậy thực sự có đúng ?! Ngay từ những ngày quan trọng của cuộc đời , đứng trước ngưỡng cửa của cấp 3 sự chủ quan của tôi chưa bao giờ biến mất .Không bao giờ suy nghĩ bất kì điều gì mặc dù mình biết nó là một sai lầm nghiêm trọng dù nó chưa xảy ra , rồi ngay cả đi thi sự tồi tệ ẫn không chấm dứt .Chọn con đường học nghề , nghĩ rằng rồi một mai t
Dạo này tôi có những giấc mơ rất lạ ? Tôi cảm thấy mình đang sống trong giấc mơ ? Từ việc lái chiếc xe wave tới nhà một người quen bỗng lại vào căn nhà người thầy dạy toán lớp 9 của tôi , tôi chạy lòng vòng chơi chung với những đứa học trò của thầy .Chúng tôi đang chơi đá banh trong sân sau của thầy bỗng chốc tôi nhận ra nhà thầy làm gì có sân sau ? Ôi trời nhưng tôi cảm thấy mình nhận thức được rằng mình đang mơ nhưng lại không muốn rời nó chút nào .Sau 2 giây nhận thức tôi lại thấy mình ngồi trên xe chung với người anh tôi quen và đang đi đến tới một người anh hồi trước làm việc chung với chúng tôi. Sau đó tôi cũng chả nhớ rõ , chỉ nhớ rằng mình nói với họ mình phải về không muộn .Sau khi đi được một đoạn tôi ngừng lại vì cảm giác rằng quên thứ gì đó xong tôi lại đi tiếp nhưng lần này chiếc xe lại không chạy ? Thật không hiểu nổi tôi cứ đề máy rồi lại đề bỗng tôi rút chiếc chìa khóa và cúi xuống mở cốp xe của mình ra xem thì ra nắp bình xăng chưa đóng . Nhưng chưa đóng bình xăng th